Sao lại tình yêu
Khi tôi viết về những nỗi buồn của mình, tôi chọn thơ tình yêu để viết vì tình yêu có nhiều cung bậc, rất cao hoặc rất thấp, rất vui hoặc rất buồn, hạnh phúc và đau khổ, hy vọng và tuyệt vọng... có đủ chỗ cho cảm xúc của tôi vùng vẫy trong đó. Cũng có thể là do khi bắt đầu làm thơ tôi đã viết thơ tình nên mê cung đó vẫn cuốn hút tôi khám phá bằng tầng lớp những con chữ. Sự biến hóa thất thường của tình yêu cho phép tôi gói ghém vào đó những nguồn cơn lên xuống của một người đàn bà. Vâng, ví như hôm nay tôi đột nhiên buồn vô cùng, tôi đứng bên đường và nhìn gió đến từ xa, tôi chợt cảm nhận nỗi buồn của một kẻ bị bạn tình bỏ rơi, tôi thử viết nó ra, nó như thế này:
Bỗng
Gió bỗng thổi từ chân trời lặng ngắt
Bụi đường xa bỗng xô cả cây cành
Nắng bỗng chói ngay bóng râm trước mặt
Hoa bỗng cười trên lá rũ buồn tênh
Sông bỗng cuộn như bất thần đau đớn
Núi bỗng đằm như sắp gánh tang thương
Trời đất bỗng khoác màu nhợt nhạt
Khi anh đi sang phía khác con đường...
Ai đó có thể bảo rằng, không đạt, tình yêu không như thế, vậy thì có lẽ lúc này nỗi buồn của tôi đã ở chênh so với nỗi buồn trong tình yêu một góc nên nó đã kéo lệch bài thơ, dù sao thì, tôi cũng muốn viết ra, cho khoảnh khắc bây giờ của tôi được trôi đi...
30-10-2006
HY