Jorge Luis Borges
Chúng ta là thời gian, chúng ta là tăm tiếng
từ phép ẩn dụ của triết gia Heraclitus Bí Hiểm.
Chúng ta là nước, đâu phải kim cương cứng rắn,
là thứ mất đi, đâu phải thứ còn nguyên.
Chúng ta là dòng sông và chúng ta cũng là người Hy lạp ấy
chàng soi mình xuống nước. Bóng dáng chàng nhìn thấy
cũng đổi thay trên mặt gương nước đổi thay,
đổi thay trên tinh thể biến ảo như lửa.
Chúng ta là dòng sông tiền định vô nghĩa
trên hành trình ra biển.
Bóng tối bao trùm lấy dòng sông.
Tất cả nói lời từ biệt, tất cả đều rời xa.
Trí nhớ cũng không in dấu mãi.
Dẫu vậy, có điều gì đó vẫn lưu lại,
dẫu vậy, có điều gì đó như khóc than.
(dịch từ bản dịch tiếng Anh)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét