Đầu tiên nó vỗ về bạn và đưa bạn về một trạng thái tình cảm quen thuộc nào đó mà bạn đã từng biết. Bạn được nghỉ ngơi trong nó như ngả mình trên cỗ xe nhỏ xuôi con dốc hiền hòa vô cùng dễ chịu. Bạn không cần biết điều gì đang diễn ra ngoài kia cho đến khi la đà trong giấc mơ êm ả, hoặc vui hoặc buồn, ngay cả niềm vui và nỗi buồn cũng không có gì mới mẻ và xa lạ, không có thách thức và sự mạo hiểm, tất cả đều trơn tru không góc cạnh, bạn có thể ngủ lúc nào không hay.
Bạn thích nó vì bạn không phải suy nghĩ trong khi nó dẫn bạn đi đến chỗ buồn hay chỗ vui, chỉ có hai hướng. Bạn cũng theo sự dẫn dắt của nó mà phân biệt tốt, xấu, lúc này thì theo nó là tốt, trái nó là không tốt. Cứ như vậy bạn xuôi theo dòng của nó cho đến khi trở nên hoàn toàn lười biếng không thể rũ bỏ nó, cũng không thể lội ngược dòng, xoay chuyển ý nghĩ của mình cho ngược lại với chiều chảy của nó, ấy là khi bạn đã hoàn toàn phụ thuộc vào nó rồi. Bấy giờ nó đẩy bạn đi như một khúc gỗ trôi, bạn thốt ra những lời của nó, vui buồn đúng kiểu của nó. Suy nghĩ hồn nhiên tinh khiết như sớm mai trước đây của bạn đã không còn tự do phát huy sức mạnh được nữa vì còn đâu những phân vân và tranh đấu nội tâm lành mạnh khi đối diện với toàn thể thế giới bên ngoài qua cặp kính của nó.
Bạn như người tự nguyện rũ bỏ vũ khí để chui vào sự che chở của sến, nhưng liệu nó có che nổi cho bạn không sau khi đã làm yếu ớt cùn mòn đi những vũ khí của bạn. Bạn đi theo sự dẫn dắt của nó để nói cái này vui, cái kia buồn, cái này tốt, cái kia không tốt trong khi thực tế sinh động hơn sự phân loại mù màu ấy. Và vì thế mà bạn sẽ có thể đi tới chỗ nhận đinh sai tình hình xung quanh bạn. Xét đoán sai sẽ dẫn đến những quyết định sai, việc làm sai, thậm chí còn hành xử sai với bạn bè, người thân. Sến có thể đưa bạn đến chỗ trống rỗng, vô vọng, bất lực với chính mình, yếu hèn và nhướt nhát. Sau đấy là sự tồn tại mà như đã chết, chẳng còn chút sinh khí nào. Bạn đã biết tác hại của nó sao còn không cố thoát ra?
Cuộc sống nảy nở mỗi giây phút, sự sinh động của cuộc đời cần mọi giác quan cảm thụ và trí não phân tích cho ra những kết quả chân thực nhất, tiếp đấy là hành động của một con người tự do, tự tại . Con người đấy có thể có lúc buồn lúc vui nhưng không thể để cho sự sến kéo đi lê thê như ở trên đã nói, không thể là nô lệ cho sến. Những khúc nhạc, vần thơ buồn bã chỉ nên là những bóng mây thoáng qua, ánh mắt sáng trong sẽ tìm thấy bầu trời sáng trong vĩnh viễn.
(Viết cho mình vào một ngày cuối thu, mưa lạnh rải ngoài đường dưới ánh đèn vàng rất sến, để không bật nốt nhạc sến trong nhà thì ta viết cái này rồi lại làm việc tiếp)
15-10-2010
11 nhận xét:
Sến thì thường đi liền với buồn bã, bi quan, chán nản và mất hết ý chí. Phần lớn thì là vậy. Nhưng cũng có sến không thế đâu. Buồn những không thê thảm, không bi quan...
Chị HY, thêm cái này nha.
Sự lệ thuộc.
Ban đầu bạn làm một công việc nào đó một mình, rồi vì một lý do gì đó bạn nhờ vả người khác làm giúp mình cái công việc mà bạn không muốn hoặc không tiện tự làm một mình.
Người khác giúp đỡ bạn được 1 lần, 2 lần,... rồi bỗng nhiên bạn thấy rằng, việc bạn nhờ vả người khác làm giúp khiến cho bạn cảm thấy thoải mái và dễ dàng hơn, lần lần những người giúp bạn sẽ tự nghĩ ra và làm những việc mà bạn không nhờ vả, khi ấy bạn chỉ việc hùa theo người mà bạn nhờ vả, bạn không phân biệt được việc làm đó là đúng hay sai, tốt hay xấu. Khi ấy bạn không còn là bạn nữa, bạn đã trở thành một con rối trong tay chính những người mà trước đây bạn tin tưởng nhờ vả. Bạn đã bị biến thành trò tiêu khiển trong tay họ. Bạn đã đánh mất chính mình, điều nguy hại nhất là bạn đã đánh mất giá trị và lòng tự trọng của chính mình.
Entry rất hay.
Bạn Yến bức xúc chiện gì mà bỗng dưng viết thế? Chúc cuối tuần vui vẻ.
rất like. bài này mà độn thêm vài tên tuổi văn chương vào, rồi dịch sang tiếng Pháp, dùng nhiều chữ khó hiểu, thì biết đâu lại vượt trội Linda Lê ấy chứ lị
giờ thì hết mưa lạnh rồi nhỉ, nắng đã lên cho một ngày Chủ Nhật tươi vui đầy HY vọng :) [nsc]
@Thuy Dam Minh: vâng, sến thoảng qua thì chưa sao nhưng sến quá đà thì cũng mệt bác ạ :)
@HwoangNguyen: đồng ý với HN lệ thuộc là khổ rồi.
@Nkd: mình viết nhắc nhở chính mình nhân tiết mùa thu sến chảy nước thôi :P
@[nsc]: mấy hôm nay đi đâu cũng được nghe Linda Lê, ở đằng này, ở đằng kia, ở đằng kia nữa...:)
Bác [nsc] biết hôm nay chủ nhật trời nắng đẹp tài quá. Bác gõ từ cuối đọc phấn chấn quá, thế mà có hồi họ cứ đòi đổi y dài thành i ngắn có chán không :)
đúng thế, blog "hoangien-hi" thì... vô duiên quá :) [nsc]
Vâng, bác [nsc], thật là giống như đang là cánh chim bay hay ít nhất cũng như người đang vươn thở đột ngột bị biến thành con kiến mắt hiếng có chết người ta không cơ chứ :P
Lần đầu tiên em được dụ nghe nhạc sến là hồi mới vào đại học.
Thấy nó sến thật.
Nhưng rồi nghiện. Nhất là lúc buồn.
Nhưng sến, hay buồn, chỉ nên là món phụ, là gia vị cho cuộc sống, để có thể có trái tim đồng cảm, tâm hồn sâu lắng, chứ mà là món chính thì đúng là đọa đày :)
Đồng chí này nên đi xin việc làm cai tù. Chắc là hợp
bài này hay quá mà giờ mới đọc thấy
Test
Đăng nhận xét