Thứ Bảy, 30 tháng 1, 2010

Tự vấn

Tôi sẽ lùn đi nếu đầu hay cúi
Lưỡi cứng đơ nếu không cất thành lời
Suy nghĩ uốn một chiều hèn mọn
Khâm liệm tôi như kẻ đã chết rồi.


Tôi sẽ thích nghi với điều tồi tệ
Để một mai tồi tệ hóa thông thường
Biến dối trá thành đỉnh cao diệu nghệ
Chôn sống những gì thành thật chân phương


Tôi sẽ mặc nhiên vô cảm trơ lỳ
Ai khốn khổ vì đọa đầy, thây kệ
Mắt ráo hoảnh không buồn phiền rơi lệ
Chỉ lo đến xác phần dường đã chết từ lâu.

30-1-2010

14 nhận xét:

Nặc danh nói...

Tôi tin Con trai iu của bạn sẽ rất thành công, dù có hoặc không theo tư tưởng của Mẹ.:)

Thuy Dam Minh nói...

Những biểu hiện này, người ta thường gọi là "tự thích nghi". Một biểu hiện mà bản thân mình không thích thú gì, nhưng làm mãi, thành quen, thành thông thường. Bài thơ của bạn triết lý sâu sắc lắm!

HY nói...

@Chu Nam Cuong: mình chưa rõ vì sao bạn tin như vậy nhưng cũng xin cảm ơn bạn nhiều :)

@Thuy Dam Minh: đúng là em muốn nói chủ yếu đến sự thích nghi, đầu tiên em còn định đặt tên là Thích nghi, cảm ơn bác.

Nặc danh nói...

Khen con để nịnh bố mẹ đới hhìhì. Nhưng thực tế thường thế này EQ+IQ+MÔITRƯỜNG = THÀNH CÔNG.
Những trẻ được chăm chút bởi Mẹ hiền thường có EQ cao.

Còn bài thơ mình bình thế này: "Khó tiếp đất"(NLVD):)))

Nặc danh nói...

"Kham liem" hay "kham niem" ha chi? Neu ma "kham niem" thi em ko biet nghia cua tu nay :-(
Zim

HY nói...

@Chu Nam Cuong: vậy à bạn :)

@Zim: phát hiện lỗi chính tả trúng quá, chị đã sửa lại, thanks em.

Nặc danh nói...

Là ý mình như thế này: Sau những mệt nhọc công việc hàng ngày, cũng phải ủy mị và thăm hỏi bản ngã một chút (mượn cái blast ấn tượng của ai đó, mình đã nhầm tác giả?):)

Nặc danh nói...

Nhiều khi không hẳn là luồn cúi thích nghi mà là tìm kiếm công việc phù hợp nhất với mình để tối ưu hoá hiệu quả đối với xã hội. Sức người có hạn, cho nên chỉ có thể làm 1 số việc nào đó thôi. Chả hạn như bắt 1 ông giáo sư phải ra chiến trường đánh giặc là một việc lãng phí, đúng không nhỉ???

Bạn Yến và nhiều người học các ngành tự nhiên, kỹ thuật nên bức xúc. Tớ học xã hội nên nhìn thấy có quá nhiều việc có thể làm mà không làm xuể. Đành phải chọn một mà thôi.

Kd

HY nói...
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
HY nói...

Kd nói đến người nào việc ấy tớ thấy đúng tuy vậy sự thích nghi mà tớ muốn nói đến ở đây là sự thích nghi bắt buộc trong một xã hội mọi phản biện đều bị trấn áp, khi đó con người phải sống hèn đi, trở nên gian dối và cuối cùng là vô cảm với đồng loại.

Nặc danh nói...

Nếu thích thì cứ thể hiện thái độ. Thực ra có nhiều cách thể hiện khiến chả ai làm gì mình. Có điều phải đọc thêm nhiều và có những nghiên cứu cẩn thận. Mong muốn, thiện chí là một chuyện, nhưng mong muốn đấy có phù hợp với thực tế, lòng người hay không là chuyện hoàn toàn khác. Thực tế nhãn tiền, giữa cộng đồng Phd với nhau thôi còn bộc lộ rõ điều ấy.

Hỏi bạn bè trong nước thì thấy họ vẫn ít quan tâm đến thời sự, rõ ràng có căn nguyên. Mỗi người đều chạy theo lợi ích của mình. Cứ thích áp đặt mong muốn của mình lên người khác làm sao được. Bất kỳ cái gì trái với quy luật tự nhiên đều thất bại.

Tớ thì tin rằng, sự phát triển công nghệ sẽ khiến cho con người tự do hơn. Sự can thiệp của các thể chế sẽ giảm.

KD

Nặc danh nói...

@KD:- Sự phát triển công nghệ sẽ khiến con người tự do hơn. [True]
Đây là tiền đề của cnxhkh!
- ... sự can thiệp của các thể chế sẽ giảm. [Fals]
*can thiệp* luôn có 2 nghĩa: trợ giúp và phá hoại.
*thể chế* cũng luôn có 2 mặt: tiến bộ và phản động.(tăng hoặc giảm không là v/đ)
Bạn KD làm "cán bộ" hoặc "thủ trưởng" được đấy :((((

HY nói...

Tớ hiểu KD nhắc tớ suy xét và cân nhắc cẩn thận khi viết, đôi khi tớ viết từ cảm xúc thuần túy nên có thể bộc lộ tính cực đoan.

Nặc danh nói...

Càng đọc càng thích bài thơ của bạn.Bạn đã diễn tả cực tốt những lăn tăn, những dằn vặt của những người trung thực trong 1 thế giới nhiễu nhương.