Chủ Nhật, 29 tháng 6, 2008

Wall-E

Nhà mình mới đi xem Wall-E về tối qua, mình chẳng review phim bao giờ nhưng tự nhiên cũng muốn viết vài dòng cảm xúc, quả là ngạc nhiên và thú vị, sự thú vị vẫn còn dư âm đến sáng nay, khi bố cháu cứ gọi mẹ cháu bằng một giọng tha thiết: "Y-và", "Y-và"...

Hôm trước xem Kungfu Panda, cả nhà đã thấy rất khoái chí, hôm qua xem Wall-E thì niềm tin về phim 3D đã chiếm lĩnh nhân loại nhà mình một cách tuyệt đối, người ta đã làm ra những hình ảnh quá đẹp, quá thật, quá giỏi. Mình không biết có phải những nỗi thất vọng về con người đã khiến cho người ta thấy thích thú khi xem phim về những con vật và robot hay không nhưng dường như sự tìm kiếm tính “người” trong những đối tượng này vẫn còn đang tiếp tục và được người xem hưởng ứng. Chúng ta biết trông cậy vào đâu đây?

Mở đầu Wall-E là cảnh những bãi rác thải. Không khí mờ mờ bụi vàng gỉ sắt, rác chất đống cao đồ sộ trùng điệp như núi, hình ảnh làm cho người ta phát hoảng, rác, có phải rác chính là cái còn lại của nền văn minh nhân loại? Không một bóng người, không một sinh vật sống. Bụi bãi rác và rác …và một robot còn sót lại, đơn độc cặm cụi đi đóng gói rác thành đống. Sao mà buồn thế khi xem đoạn này. Có thể nói phim Wall-E chỉ có hình ảnh chứ lời thoại gần như chẳng có gì vậy mà tạo ra bao nhiêu cảm xúc cho người xem.

Robot Wall-E cũ rỉ dùng năng lượng mặt trời chăm chỉ cặm cụi suốt 700 năm trong rác sau đó có thêm người bạn là một con gián (thì phải) và một sinh vật sống hiếm hoi khác là cái mầm cây được nó tìm thấy và đem trồng trong một chiếc giày da cũ. Cái mầm cây đại diện cho hy vọng tái sinh sự sống sẽ được nhắc đến ở phần sau.

Thôi mình không spoil nữa, để mọi người còn xem. Mình chỉ nghĩ về cuốn băng trong nhà kho của Wall-E như những dư âm vui còn sót lại của con người, có dư âm của tình yêu, có phải đó là điều đáng kể đã khiến con robot thay đổi, đã dạy nó biết xúc động, và biết yêu… Những robot thì yêu nhau còn con người khi ấy thì sao? Ý tưởng giả tưởng về con tàu vũ trụ trong phim cũng khá thú vị. Con người sau 700 năm sống phụ thuộc máy móc trông đồng loạt như lợn con, sống cuộc sống như những kẻ bệnh tật ngồi xe đưa, chỉ biết nhìn vào màn hình trước mặt.

Một bộ phim khiến cho mình thấy xúc động mãi vì những hình ảnh.

Eva, Eva…

Thứ Ba, 24 tháng 6, 2008

Quê nhà

Quê nhà có búp hoa ngâu

Lòng tôi mưa nắng dãi dầu vẫn thương...

Hình ảnh

(Ảnh từ hinhtran.com)

Thứ Năm, 19 tháng 6, 2008

Thôi

Thôi em
chẳng nhớ anh đâu
Ngoài kia hoa
nở, đầy sâu róm bò
Đồng xa thì vắng
bóng cò
Sông gần thì vắng
tiếng hò
ban trưa
Rau cải thì đã
muối dưa
Rau dăm giống mới
cũng vừa hết cay
Miếng trầu
chẳng có ai say
Quai thao nón thúng
sút dây
ai sờ
Thoi xưa khung cũ
bụi mờ
Có ai biết được
hững hờ
từ đâu.

Thôi đành,
thơ gửi môt câu
Rằng em,
chẳng nhớ anh đâu,
rồi về...

***

1-6-2006

HY


http://i164.photobucket.com/albums/u27/chitto2/Blog/2008_02_Tet1356copy.jpg
Ảnh của Chitto (langven.com)


Thứ Ba, 17 tháng 6, 2008

Bố




Bố lúc nào cũng lạc quan luôn nhìn đời tươi sáng dù bên cạnh bố là mẹ lắm khi thở than lắm khi nỉ non lắm khi chênh vênh chon von. Bố vững vàng làm cho mẹ nể phục, bố lạc quan làm mẹ phấn chấn, bố nghiêm túc làm mẹ yên tâm. Mẹ yêu bố.

Con trai đá bóng




Hôm nay con trai đi đá bóng thi đấu các trường trong thành phố, các đội bóng có cả nam và nữ, mỗi trận 20 phút, vui con nhỉ.

Đội trường con tuy rất là cố gắng nhưng đã thua ở vòng trong vòng đấu loại. Tối về con cứ băn khoăn những lý do mà đội con thua. Mẹ bảo con nếu đội nào cũng thắng cả thì lấy đâu ra đội thua nhỉ, bố cười mẹ, con thì vẫn phân vân sao các đội bạn lại đá tốt hơn...

Thứ Năm, 12 tháng 6, 2008

Yêu




*
Yêu khi yên lặng vô hồn,
Yêu khi hớt hải bồn chồn nhớ mong,
Yêu khi tê tái cõi lòng...
Yêu trong hơi ấm một vòng tử sinh.
**
11-6-2008
HY

Thứ Sáu, 6 tháng 6, 2008

Entry for June 07, 2008

Không đề

*

Thấm lời nhạt nhẽo khinh khi
Một dòng cay đắng ê chề gắng trôi
Sông xưa đã hóa bãi bồi
Nhớ chi cuồn cuộn những lời nước reo
Tâm giao đến đoạn ngặt nghèo
Mạn thuyền đánh dấu thì neo chốn nào
Buông tay mà ngó thanh cao
Từ nay nơi ấy đã rào mấy phương
Thắp đèn chải tóc soi gương
Tìm hình bóng cũ mà thương lấy mình...

***

7-6-2008
HY