Khi em viết chữ : cuối trời
Là em muốn đẩy rối bời thật xa
Ưu tư, vương vấn, ngầy ngà...
Cứ ra chốn ấy đàn ca vẫy vùng!
Khi em viết chữ : xin đừng.
Lòng che chắn vẫn ngập ngừng muốn đau
Đã quên hai chữ vì nhau
Giữ gì những chữ tâm đầu sớm mai.
Rồi em viết chữ : một hai
Đếm cho ngày rộng tháng dài em đi
Xin đừng nhắc nữa làm gì
Chiều tàn nắng cũng quy y cuối trời...
11-4-2008
HY
4 nhận xét:
Sao thơ trăn trở thế chị? Hic...
Tớ viết linh tinh tí thôi mà :)
thảm quá bà ơi!đoạn chót ấy
Đọc thơ chị cho em nhiều cảm xúc lạ, chân thật, dung dị và mộc mạc.
Riêng bài này chị viết đúng vào ngày SN em hị hị.
Đăng nhận xét