--------
Tôi tin tưởng vào những tình nhạt nhẽo
Như mây trôi gió thoảng ngang trời,
Tôi trân trọng những giao hòa nước lã
Từ suối nguồn xuôi mãi đến trùng khơi
*
Hời hợt thế, xin cứ hời hợt thế
Cho tôi nghe khắng khít ở tim mình
Cho tôi thấy vết thương tình liền miệng
Cho mơ hồ cầu nguyện những thiêng liêng
*
Đừng thắm thiết để xuống lên vật vã
Đừng đậm đà cho giật dội bão dông
Đừng ôm cứng tim, đừng chiếm trọn lòng
Đừng quyết liệt để mai rồi nghiệt ngã
*
Nắng dạo trên cây, xuân về thong thả
Chợt thấy vui giữa yên ả tháng ngày
Lòng nhẹ lâng lâng nhìn tuyết tan nước chảy
Một chút tình như gió đọng bàn tay...
***
28-3-2007
HY
(Từ mai phải học ôn thi rồi…)
10 nhận xét:
Em Tuan Anh ơi,
Những người già mệt mỏi, họ thường thích yên thân, họ trở về tìm vui, với những điều nho nhỏ, nhìn những cơn bão lửa, họ biết sẽ chóng tàn, nên yêu quý vô vàn, những mênh mang yên tĩnh...
Thê cho nên...
Em Tuan Anh còn trẻ trung sôi nổi mừ, cứ chiến đi em ơi! ;)
em thich bai nay chi Y a
Mình viết cho vui thôi, chưa xuất bản gì đâu :)
Oh, chi Yen khong biet em la ai hu ???
Thơ chị đọc thú vị lắm! Chị đã xuất bản tuyển thơ chưa?
Thế em là ai?
Timo phải không?
tu cau hoi den cau tra loi mat 21'
Em thích khổ đầu.
"Đừng thắm thiết để xuống lên vật vã
Đừng đậm đà cho giật dội bão dông
Đừng ôm cứng tim, đừng chiếm trọn lòng
Đừng quyết liệt để mai rồi nghiệt ngã"
Bỗng thấy run sợ khi đọc những dòng này. Có tâm tình, có cảnh báo, cũng có yêu thương vỗ về...
Đăng nhận xét