2.
Viết bên nhà Hạo Nhiên, mượn bút, mượn giấy, mượn cả ý Hạo Nhiên...
http://blog.360.yahoo.com/blog-FQJQjc00dqe5CQBraIUtT9L8HjLipA--?cq=1&p=37#comments
Thoang thoảng hoa ngâu
Thì thõa hoa nhài
Hoa cau thì trắng
Hoa cải thì vàng
Ngủ quên cõi tạm
Mơ màng gót hoa
Cầu này em qua
Sông kia anh đợi
Em đi vời vợi
Hai chữ hiền thê
Anh nuốt câu thề
Trượng phu bỏ ngỏ
Hoa chuối thì đỏ
Bờ cỏ thì xanh
Châu chấu yên lành
Cào cào tung tóe
Cuốc kêu như xé
Bìm bịp dỗ dành
Cay nóng hoa hành
Hoa mơ chua chát
Đêm trăng bát ngát
Len lỏi dạ hương
Gần gụi đêm trường
Tình dài duyên rộng
Vỗ tay tỉnh mộng
Giữa chiều mang mang...
13-2-2007
HY
12 nhận xét:
Thực ra tớ ko hiểu rõ đồng dao là gì.
hihi...
Tớ thích đọc đồng dao người lớn, kiểu "em thì nông nổi", "anh thì mê mải" cơ.
...nhưng cuối cùng cũng chỉ là những vần vèo vụn vặt, không mang mang được như cái Hạo Nhiên đang viết dở và sẽ viết xong vào một ngày nào đó.
Thế nên chờ đọc bài thơ ấy của Hạo Nhiên...
Là cái mà bọn trẻ con hay đọc ngày xưa ấy. :)
Ví dụ:
Vừa mưa vừa nắng
Hai thằng trắng đánh nhau... ;)
Từ http://vi.wikipedia.org/wiki/Ca_dao :
Đồng dao: là thơ ca dân gian truyền miệng trẻ em. Đồng dao được chia thành hai loại: loại gắn với công việc của trẻ em, loại gắn với trò chơi của trẻ em.
Chi chi chành chành
Cái đanh thổi lửa
Con ngựa đứt cương
Ba vương ngũ đế
...
Một bài đồng dao cổ:
Ốc bực mình ốc
Nó vặn nó vẹo
Bèo bực mình bèo
Lênh đênh mặt nước
Nước bực mình nước
Tát cạn cấy khoai
Khoai bực mình khoai
Đào lên cấy xuống
Muống bực mình muống
Ngắt ngọn nấu canh
Anh bực mình anh
Vợ con chưa có
Đêm nằm vò võ
Một xó giường không
Hỏi giường có bực
mình không hỡi giường
Nữa này:
Ông đồng ông chổi
Trôi nổi mà lên
Ba về bốn bên
Nổi lên cho chóng
Nhược bằng cửa đóng
Phá ra mà vào
Cách chuôm cách ao
Cách ba bờ rào
Cũng vào cho được
Cách sông cách nước
Cũng bước mà sang
Cách đò cách giang
Cũng sang cho lọt
Cái roi von vót
Cũng vọt cho mau
Hàng trầu hàng cau
Là hàng cô ạ
Hàng rau hàng cá
Là hàng các bà
Hàng hương hàng hoa
Để mà cúng Phật
Hàng đường hàng mật
Hàng kẹo mạch nha
Nào bà hàng quế
Vừ đi vừ tế
Một lũ học trò
Người cầm quạt mo
Là vợ ông Chỗi
Trôi nổi mà lên
Ba bề bốn lên
Nổi lên cho chóng
Chuông kêu trống gióng
Cũng bước vào mà
Bước lên giường cao
Thấy gà mái ấp
Bước xuống giường thấp
Thấy con rồng chầu
Bước ra đàng sau
Thấy nhà mới lợp
Trâu ông còn buộc
Ngựa ông còn cầm
Ông sống một trăm
Mười lăm tuổi lẻ
Vợ ông sinh đẻ
Những con tốt lành
Như người trong tranh
Như người trong đối
Tôi ngồi tôi đối
Cho ông bà ngfhe
Vè vẻ vè ve
Bắt vè con ếch
Cổ ông xốc xếch
Như cổ ba ba
Mưa trận bằng hà
Rủ nhau đi cấy
Ông bà cấy trước
Chúng tôi cấy sau
Làm chóng cho mau
Đi về kẻo tối
Ông đồng ông chổi...
Nữa:
Ông Tiển ông Tiên
Ông có đồng tiền
Ông giắt mang tai
Ông cài mang khố
Ông ra chợ phố
Ông mua miếng trầu
Ông nhai tóp tép (nhóp nhép)
Ông mua con tép
Về ông ăn cơm
Ông mua mớ rơm
Để về ông thổi
Ông mua cái chổi
Để ông quét nhà
Ông mua con gà
Về nó nhặt thóc
Ông mua con cóc
Ông thagẩm giường
Ông mua nén hương
Về thờ ông Bụt
Ông mua cái bút
Ông viết ông chơi
Ông mua con dơi
Về ông thả ống
Ông sống đến già
Ông ra ngoài ruộng
Tớ cũng thích "anh thì mê mải"...
Ơ, em lại nhớ là hồi trước hay nói bắng nhắng với những đứa trong khu là "vừa mưa vừa nắng, 1 ông cắng đanh nhau"
Cả bài là:
Vừa mưa vừa nắng
Hai ông cắng đánh nhau
Hai cây cau bị đổ
Hai cây gỗ bị chìm
Hai con chim ngồi khóc
Hai con cóc ngồi cười
Hì hì hì hì hì hì (đến đây thì cả bọn nhăn mặt ngoác mịêng ra cười :D)
"Em thì lông lổi, anh thì mê mải" thế thì "thôi thì thôi vậy" là đúng rồi :D
À, cái bài đồng dao trên em Tít nhớ đầy đủ đấy, chị quên béng mất :)
Đăng nhận xét