Thứ Tư, 20 tháng 3, 2013

Tâm sự như bóc hành

chỉ bóc được vỏ ngoài khô quắt
theo thời gian
những lớp trong đầy mọng chứa chan
có thể làm cay mắt
và nhất là chúng đang ôm rất chặt
một cái mầm hy vọng non tươi

20.3.2013

Chủ Nhật, 17 tháng 3, 2013

Lệch pha

Sống ở Canada mà suy nghĩ lại hướng về Việt nam, tôi trải nghiệm những sự lệch pha mà tôi chưa biết làm gì hơn để chúng bớt đi ngoài việc viết rõ về chúng.

Bữa trước đọc báo mạng có bài về cô gái trùm chăn đại tiện trên ô tô khách, cả bài báo mô tả, phỏng vấn những người xung quanh, bình luận... hầu như chỉ phục vụ một mục đích là chê trách cô gái vì cô đã không kìm nén nổi cái nhu cầu tối thiểu của mình.

Tôi thử nghĩ nếu đây là một bài báo của tờ Ottawa Citizen, thì sự kiện trên chắc chắn sẽ được nhà báo xử lý hoàn toàn khác, phía bị chê trách ở đây sẽ là nhà xe, dịch vụ của xe khách đã không đảm bảo để khách trên xe có chỗ vệ sinh ngay trong xe. Xin nói thêm là tất cả các xe khách chạy đường dài ở Canada đều có nhà vệ sinh trên xe phục vụ hành khách, nhu cầu tối thiểu của khách hàng rất được tôn trọng.

Bởi vì nhu cầu đi vệ sinh là nhu cầu tối thiểu của con người, đó là điều tự nhiên mà ai cũng phải công nhận, tại sao nhu cầu đó lại bị coi là không bình thường đáng lên án? Tại sao con người lại bị bắt phải "nhịn" và khi không "nhịn" nổi thì bị chê trách, thậm chí chụp ảnh đăng báo? Ở bên này mà nhà báo làm vậy thì bị khách đi xe kiện là cái chắc!

Ở đây có một điểm khác về cơ bản, đó là con người và những nhu cầu cơ bản kèm theo đã không được tôn trọng đúng mức. Con người bị bêu xấu bởi chính đồng loại của mình chỉ vì nhu cầu tối thiểu. Ai có thể nói rằng họ không bao giờ rơi vào những trường hợp tương tự? Sai lầm từ nhà báo hay là sai lầm của cả xã hội khi lên án không đúng cái cần lên án?

Kết quả của việc thiếu tôn trọng con người và những nhu cầu cơ bản của con người này là: tất cả mọi người phải biết "nhịn", ai không "nhịn" nổi sẽ bị nêu lên để cả làng cười chê, đấu tố!

Ôi, sợ quá!