Thứ Tư, 8 tháng 8, 2012

New York



    Hôm nay bọn mình đi New York, sẽ ở đấy từ ngày 9 đến 12 tháng 8, mình có người bạn trước sống khá lâu ở New York nhưng giờ đã về Việt nam gửi email hướng dẫn thăm New York như sau:

"Den NY 4 ngay thi Yen co the xem cac hoat dong sau:

- Tham tuong nu than tu do, di thuyen ngam canh doc song Hudson
- Tham Brooklyn Bridge
- Tham  bao tang: NY co rat nhieu bao tang trong do noi tieng nhat la
MOMA  (museum  of  modern  art)  hay  museum of natural history-bao tang tu
nhien
(nam ngay canh central park)
- Tham  gia  mot  tour sightseeing tren bus. Hoi nong ti nhung co the
thay toan canh thanh pho sau mot chuyen di.
- Mua  sam: nhieu tien thi qua mua o 5th avenue, gan central park. It
tien  thi  qua  day ngam. Qua macy de mua quan ao cung la mot lua chon
khong toi.
- Di vao central park, nen choi va nghi ngoi o day 1 buoi
- Di ra timesquare vao buoi toi de thay canh NY ve dem.
-  An  uong: Do viet nam tap trung o chinatown, khu downtown cua thanh
pho.  Tuy nhien hang VN an ngon nhat la Saigon Greeen nam o uptown, 92
voi  Broadway  gi  do. Do an Han Quoc o 34 voi Broadway cung rat ngon.
Ben  canh  Chinatown  la  little Italy, khu pho do an cua nguoi Y cung
duoc neu muon doi khau vi.

4 ngay chac cung khong co thoi gian choi nhieu dau. Tham gia duoc hoat
dong nao thi tham gia thoi."


    Các bạn có kinh nghiệm gì bổ xung thêm cho chuyến đi New York 4 ngày thì cho mình biết, mình xin nhiệt liệt cảm ơn :)

    Các bạn có thể email cho mình qua địa chỉ này mình check ngay được qua iPhone khi đang ở New York: yentruongth@me.com

    Mượn tạm cái ảnh tượng thần Tự do từ Wikipedia, sẽ cập nhật ảnh sau các bạn nhé.

    Cập nhật: ảnh từ chuyến đi 4 ngày tại New York, thành phố đã gây cho tôi những cảm xúc khá đa dạng. Những tòa nhà chọc trời vừa kiêu hãnh vừa gây chút bất an, có lẽ nỗi bất an phần nhiều đến từ vụ 9-11. Những đường phố pha trộn kiến trúc cũ mới khiến cho New York như chứa đựng nhiều nơi chốn, nhiều thành phố đan xen trong mình nó, trên những đường phố này tôi thấy có cả bóng dáng Toronto, Hồng kông và những góc rất giống ở Hà nội, Sài gòn, cả những góc như của Sudbury nơi tôi từng sống. Thành phố lấp đầy những khoảng cách khác biệt về kiến trúc giữa những bóng bảy đồ sộ và thấp cổ thậm chí trông bẩn bẩn của khu Tàu, Ý bằng một cách nào đấy khá điềm nhiên, như thể ai cũng có chỗ của mình vậy. Những mặt nước sông và biển viền quanh thành phố có lẽ đã làm cho New York dịu đi và đẹp lên khá nhiều. Những bức bối của đường phố lọt thỏm giữa các tòa nhà cao tầng hợm hĩnh chen chúc được giải tỏa bằng một ly nước mát tuyệt trần là công viên trung tâm chính giữa thành phố, nằm trên cỏ ở nơi này mơ màng trong tiếng chim hót ngọt ngào như thể một giấc mơ không có thật. Con người ở New York cũng đa dạng như thành phố của họ nhưng tất thảy những người chúng tôi tiếp xúc đều rất cởi mở dễ mến. Nhiều bảo tàng ở đây rất đáng xem. Cuối cùng là thức ăn ở New York có nhiều sự lựa chọn, các đồ Nhật, Việt rất ngon, cả nhà mình đều thích.





























Thứ Bảy, 4 tháng 8, 2012

Hai mươi năm trước

     Chị Oanh nhắc chuyện hai mươi năm trước tụi mình gặp nhau, em ngồi thần người: mới đó mà đã hai mươi năm, thời gian trôi nhanh quá!

     Bọn mình vào làm cùng đợt, cả cơ quan khi ấy có hai chị em là còn trẻ chưa có gia đình nên hay chuyện trò và rủ nhau đi chơi. Chị Oanh học Đại học Mỏ Địa chất ra, tâm hồn địa chất mơ mộng, tính tình xuề xòa phóng khoáng nói chuyện rất thích, cười suốt. Em học Hóa phân tích Tổng hợp nhưng lại khoái cái chất phiêu lãng của dân địa chất nên thích nghe chuyện chị Oanh, mỗi tội hồi ấy bọn mình phải làm phân tích mẫu hóa nên nhiều khi cũng phải hãm cái sự khoái chí lại để cân đong đo đếm cho cẩn thận. Chị Oanh có lúc cũng buồn vì trái nghề nhưng rồi công việc bận rộn cứ cuốn chúng mình đi, mẫu quặng, than, gạch, đất sét... mẫu gang, thép, hợp kim... mỗi thứ một quy trình chúng mình phải nhớ.

     Tổ hóa phân tích của chúng mình hồi đấy vui, buổi trưa lấy cơm hiện trường về chia ra ăn cùng nhau như một gia đình, cô Tư, cô Bàng, cô Thành, cô Hiền, chú Di, chú Thuận, chú Hợi, chị Hương, chị Oanh và em. Mọi người hay kể chuyện gia đình con cái học hành, chị Oanh và em thì thỉnh thoảng được hỏi: bao giờ Oanh, Yến cho các cô các chú ăn kẹo? Hihi, mấy năm ấy bọn mình còn đang thích đi chơi lông bông nhỉ. Nhớ những khi hai đứa tụi mình đạp xe thong dong trên đường ba sáu mét, đến nhà nhau chơi thích cái là các cụ cũng biết nhau hết nên nói chuyện rất vui. Sao em cứ có cảm giác ở Gang thép ngày xưa mọi người biết nhau hết cả, lạ thật.

     Nhưng Gang thép hồi đấy cũng lèo tèo chẳng có mấy chỗ để đi, ngoài công việc và thăm hỏi gia đình nhau thì cũng ít chỗ để trút cái mơ mộng phóng khoáng, cuối cùng bọn mình thường rủ nhau đi chợ mua vải về may quần áo. Chị Oanh có người em gái cũng tên Yến làm may rất khéo tay nên bọn mình mua vải về cho chị Yến may. Chị Oanh thường tư vấn cho em mua vải màu gì, chất liệu thế nào, dựng thành áo quần kiểu gì... em cứ nhất nhất nghe theo vì thấy hay và cũng rất tin tưởng kinh nghiệm và thẩm mỹ của chị Oanh. Có lần chị em mình đi mua vải cho em dựng một cây đồng bộ áo quần xanh biếc, đến cơ quan cô Thành bảo: cháu mặc bộ này trông như con cánh cam! :D

    Những ngày vô tư lự qua mau, chị Oanh học bằng hai về Hóa ở Hà nội, hai năm rưỡi sau khi đi làm em lấy chồng, sau đấy thì có con và nhiều bận rộn. Đôi khi em mở tủ lấy quần áo thấy màu xanh biếc của "bộ cánh cam" nhớ một thời con gái của chúng mình, mọi thứ nhẹ tênh và bay bổng. Rồi gia đình em chuyển về Hà nội, chị Oanh chuyển sang công việc liên quan đến mỏ địa chất, có chồng và sinh hai cháu ...

    Bây giờ chị Oanh ở Đức, em ở Canada, bao giờ mình lại gặp nhau ở Thái nguyên, cùng nhau đạp xe thong dong trên đường ba sáu mét? Hai mươi năm đã trôi qua và cái màu áo năm xưa chỉ còn trong ký ức, nhưng có lẽ vì vậy mà ký ức thành ra cứ xanh biếc mãi không thôi...