Thứ Ba, 12 tháng 9, 2006

Không đề

Một ai đó, ở một nơi nào đó

Đang chôn mình trong nỗi buồn riêng

Bệnh tật, tai ương, rủi ro số phận,

Khiến tâm hồn đau đớn triền miên.



Hoa khoe sắc không còn thấy đẹp

Nhạc du dương nghe cũng tựa lặng tờ

Day dứt cuộn từng cơn trùng điệp

Đau tìm về trong cả giấc mơ



Thì ai hỡi xin cứ buồn cho trọn

Trong nỗi đau có nét đẹp âm thầm

Ta sống đây nghĩa là ta hứng lấy

Ngọt bùi đắng cay của những thăng trầm.



Rồi một ngày ta sẽ nói cám ơn

Những mất mát cho ta thêm sức sống

Lòng thư thái giữa đất trời cao rộng

Hoa đẹp hơn và nhạc cũng hay hơn.


Khi nỗi đau làm toạc rách nước sơn

Cuộc đời hé ra phần chân thực nhất

Ta bước qua vui, buồn, được, mất

Mặc phù du trôi dạt cuối chân trời...




 



22-7-2004


HY

2 nhận xét:

HY nói...

Sao thế ạ, nghe buồn ạ?

Vied bi nói...